Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.



 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

 

 Thư Trần – Hồn thơ còn mãi đắm say.

Go down 
Tác giảThông điệp
NgNgHai
Admin
NgNgHai


Tổng số bài gửi : 1379
Join date : 28/04/2011

Thư Trần – Hồn thơ còn mãi đắm say. Empty
Bài gửiTiêu đề: Thư Trần – Hồn thơ còn mãi đắm say.   Thư Trần – Hồn thơ còn mãi đắm say. EmptyTue Jan 12, 2016 2:53 pm

Chút cảm nhận về cho một hồn thơ

Thư Trần – Hồn thơ còn mãi đắm say.

Nếu đã qua một thời gian dài cứ mãi mê đi tìm nơi người thi nữ Thư Trần với những vần thơ mà chúng tôi cho là mang một chút suy nghĩ trong một cái triết lý của cuộc sống – thì có lẽ ngày hôm nay cái duyên và cái phận Trời cho chúng tôi đã bắt gặp với một thi phẩm của chị : Gửi anh một chút Vô thường – và chúng tôi đã được tạm mượn thi phẩm này để viết lên cho mình với những cảm xúc ! Một thời và một đời – người thi nữ Thư Trần như mãi còn luyến tiếc và cũng còn đắm say với một hạnh phúc trong tình yêu hiện tại của chị…

Thư Trần – Hồn thơ còn mãi đắm say. 12311310  Thư Trần – Hồn thơ còn mãi đắm say. 12301410
Thi nữ - Giáo viên Thư Trần

Với người thi nữ Thư Trần – chúng tôi đã có sự ngưỡng mộ về chị đã từ lâu – trong những lần Ra mắt các tập thơ của Nhóm Thi ca Saigon… Với một con người đằm thắm và thùy mị nết na – có lẽ chỉ ngoài cái phong cách là một nhà mô phạm – chị vẫn còn là một thi sĩ với rất nhiều thi phẩm do chị sáng tác cùng với “người bạn đời” đó là anh Thi sĩ ToànTâmHoàNguyễn – quả là chúng tôi không nói quá ngoa  lắm khi mà mấy lần chúng tôi đã gặp gỡ chị (nhưng chưa chuyện trò gì nhiều) trong những buổi Hội ngộ Ra Mắt các Thi tập… Có lẽ trong hội Nhóm Thi ca Saigon đã chất chứa rất nhiều nhân tài thi ca của thành phố hoa lệ này, mà trong đó Thi nữ Thư Trần và ToànTâmHoàNguyễn có thể nói là một trong những “Cặp đôi hoàn hảo” của nhóm…

Phải nói là chúng tôi đi tìm về cho chị với một vần thơ – để viết về cho người thi nữ Thư Trần – cũng như bao nhiêu người thi nữ khác như Chị HoàngThanhTâm, chị NgaVũ, Chị ThanhThủy, Chị DiệuVương, Chị ÁnhTuyết, Chị HươngDươngThanh, Chị HồTịnhVăn….. và còn nhiều thi nhân khác trong Hội nhóm – để rồi hôm nay, khi chúng tôi đặt bút và viết về cho chị Thư Trần qua một thi phẩm mà chúng tôi dày công chọn lựa… và cũng như sau khi trò chuyện với chị trên Net và được sự chấp thuận đồng ý của chị …..

Xin được giới thiệu thi phẩm của Thi sĩ Thư Trần trên “Căn nhà Cộng đồng Fb” của chị:

GỬI ANH MỘT CHÚT VÔ THƯỜNG! [/i]
Thơ: Thư Trần.
Anh có đi về ngang bến xưa ?
Cho em gửi lại giấc mơ trưa
Vĩnh viễn linh hồn em đã mất
Để anh say ngủ giấc mộng thừa...

Anh có đi về nơi đã qua ?
Xin đừng hờn trách chuyện đôi ta
Bàn tay chớ chạm vào quá khứ
Để gió ngược chiều thổi tan xa...

Anh có còn chờ em nữa không ?
Đất trời vời vợi với mênh mông
Khơi chi bếp lửa tàn đã tắt
Khói chỉ mù xa ở cuối đồng...

Anh có giữ dùm những nhớ thương ?
Trời chiều lộng gió thả tơ vương
Buông tay anh nhé, về vô tận
Có nghĩa gì đâu bởi vô thường....!


Thư Trần – Hồn thơ còn mãi đắm say. 10474610  Thư Trần – Hồn thơ còn mãi đắm say. 12234810
Cặp  đôi hoàn hảo Thi sĩ ToànTâmHoàNguyễn và Thi nữ Thư Trần

Thư Trần – Hồn thơ còn mãi đắm say. 11219610
Gia đình hạnh phúc của ToànTâm và ThưTrần

Khi nói đến cõi Vô thường- có lẽ chúng tôi cũng xin được nhắc lại trong loạt bài của chúng tôi đã thực hiện từ lâu – Bài “Qua đi một cõi phù vân” (NNH) ( https://runglathap.forum-viet.com/t869-topic ) mà chúng tôi đã thực hiện – có lẽ trong đời người chắc rồi cũng thế - giống như lời thơ mở đầu của thi nữ Thư Trần vậy, trong “Qua đi một cõi Phù Vân”  mà chúng tôi đã đề cập và xin tri ân về cho Thi nữ MinhNguyệt (Danang) - sau khi giới thiệu một thi phẩm của Thượng Tọa Thiền sư Thích Tánh Tuệ - chúng tôi đã có rất nhiều suy nghĩ và dấy lên lòng mình một cảm xúc qua đi trong những giây phút thanh tịnh của tâm hồn – và chúng tôi còn nhận thấy một cõi Vô thường của thi nữ Thư Trần ngày hôm nay – có lẽ chị cũng đã qua đi sau một giấc ngủ ??? Một giấc ngủ bình thường và mộng mỵ hiền hòa của một con người trong đời… Trong cơn mộng mị đó – có thể chị đã thấy một “bến xưa” trong tâm thức của mình – và không hiểu chị có gặp được ai – một vị Tiên đế nào đó – một tiên nữ nào đó – hay một đấng Thánh hiền hòa về báo trong giấc mộng thường của Thư Trần hay không ? Nếu “Vĩnh viễn linh hồn em đã mất” – thì chưa hẵn thi phẩm của chị cũng đã làm say mê quý độc giả trong những ngẫm nghĩ cuộc đời này – Đời là một cõi Vô thường – cõi Vô thường như trong những tình khúc của TrịnhCôngSơn mà những giọng ca truyền cảm như Khánh Ly, HồngNhung, Mỹ Linh, hoặc Quang Dũng, Tuấn Ngọc, Vũ Khanh … đã trình bày – nhưng hôm nay – không phải là một giọng ca oanh vàng chim hót nào nữa – mà là một cây bút – cây bút của người thi nữ Thư Trần cũng đã viết lên cho mình và cho đời với những cảm xúc của một cõi – Chân không – Ta bà và cuối cùng là Vô thường và định mệnh như thế - để rồi khác hẵn với những thi phẩm đã qua – Thi nữ Thư Trần cũng đã lột tả được những tâm tư của mình trong lời nguyện cầu riêng lẻ…

Gửi anh. . . .” khi chưa biết là “người anh nào” trong cuộc đời này – vì ngoài người bạn đời trăm năm là ToànTâmHoàNguyễn – chắc hẵn trái tim người thi nữ Thư Trần không còn một người anh nào khác đang ngự trị - ngoài những người bạn – người đồng môn với hội Nhóm Thi ca này – có lẽ Thư Trần muốn gửi lại nơi chốn xa nào đó với những khắc khoải – và những ưu tư phiền muộn đó như muốn nói lên trong lời nguyện cầu của một giấc mộng – chưa phải là nghìn thu….  Nếu Vĩnh viễn linh hồn em đã mất – như chị đã từng mở đầu – thì một mai em đi – ai sẽ là người trong giấc mộng, để rồi một cõi tàn phai nào đó – người thi nữ Thư Trần có còn nhìn lại một thoáng hồn hoang – bay vào một cõi vô thường – như câu 4 của bài thi này – mà chị đã nhắn gửi…

Anh có đi về ngang bến xưa ?
Cho em gửi lại giấc mơ trưa
Vĩnh viễn linh hồn em đã mất
Để anh say ngủ giấc mộng thừa...


Một lần nào đó – khi chúng tôi nhìn lại cho một tác phẩm đã được đăng đàn: Gửi về miền hư không (NNH) - ( https://runglathap.forum-viet.com/t771-topic ) mà chúng tôi đã nói về cho một con người mồ côi – chị không phải là một thi nữ, cũng không phải là một nhà văn – không là gì cả, nhưng với một lối sống và trong những lần giao tiếp – chúng tôi nhận thấy trong tâm tư của con người ấy – toát lên một vẻ gì đó huyền bí và khó hiểu để chúng tôi phải nhiều khi đắn đo suy nghĩ và viết lên cho chị một vài cảm xúc của một chiều hoàng hôn gặp gỡ… Xuân Chinh – người con gái  cũng như người thi nữ Thư Trần vậy, chỉ khác nhau một cái là một bên là Thi sĩ, nhà giáo… còn bên ấy thì là một con người bình dị và đang sống trong một tư duy Vô thường – nếu cuộc đời của chị Thư Trần đã được đắm say trong niềm hạnh phúc của riêng mình bao nhiêu, thì người con gái ấy phải sống trong nhiều đau đớn suy nghĩ bấy nhiêu, nếu chị Thư Trần đã viết lên nhiều và rất nhiều vần thơ bao nhiêu – thì người con gái ấy cứ còn mãi sống trong sự dằn vặt cô đơn bấy nhiêu, nếu chị Thư Trần luôn đầy ắp những tiếng cười hạnh phúc bao nhiêu – thì người con gái ấy lại phải sống trong ngậm ngùi và nước mắt bấy nhiêu – còn biết bao nhiêu thái cực của “hai con người” mà chúng tôi không muốn nói hết lên đây – để rồi một mai nào đó – khi mà người thiếu phụ XuânChinh có đọc được những dòng cảm xúc này – chắc chị sẽ còn nhỏ lệ cho mình nhiều lắm - Ở đây – sở dĩ chúng tôi đưa hai hình ảnh trong một cuộc đời lên đây – là nhằm với những  điều còn muốn nói trong một cõi Vô thường như thi phẩm của chị Thư Trần mà chúng tôi cũng đã đắc ý và mượn lại như thế này….

Thư Trần – Hồn thơ còn mãi đắm say. 12249611  Thư Trần – Hồn thơ còn mãi đắm say. 12348010
Giáoviên Thư Trần    -     và cùng với Thi sĩ NgaVu trong một buổi Hội ngộ Ra mắt...

Còn nhớ cách đây mấy hôm – trong bài viết về cho Thi nữ Hoài Hương Nguyễn – một thi nữ trong hội Nhóm Thi ca này – chúng tôi đã có đoạn: . . . . . . . . . . . Ở đây không còn là tiếng mưa rơi, không còn là đôi bờ đại dương xa thẳm nghìn trùng – mà chúng tôi muốn nói lên đây với người ca sĩ Hoài Hương một màu tím, cái màu tím ru hoài cơn mộng của người con gái LêĐỗThịNinh năm xa xưa rồi – người con gái ấy tím cả chiều hoang biền biệt mà lặng lẽ tiễn chồng ra đi về nơi vùng binh lửa xa xôi… Để rồi nơi quê nhà – màu sim tím như gợi nhớ những thoáng mây nào đó mà bản nhạc bất hủ cho đến tận hôm nay – Ngày hôm nay trong thi phẩm của chị có lẽ chưa mang một sắc thái buồn như màu tím biền biệt cả rừng chiều – chưa mang màu tím của loài hoa phượng nơi xứ người cứ mỗi độ hè về, và cũng chưa mang của một chiều thu sắc tím không biết gợi nhớ cho người tình ra chiến trận, mà trong thi phẩm Độc tấu của Thi nữ Hoài Hương cũng có mang một sắc tím buồn như với: Trên lối về rêu phong – Xin cho em chút nắng – Anh có thấy em ngồi – hát trên đồi hoang vắng – Cho qua một kiếp người . . . .  Nếu ngày xưa LêĐỗThịNinh một mình trên đồi sim tím cả rừng chiều, hay là chị Mar.LLoan Saigon chỉ tím ngắt một màu hoa – thì đó là một màu tím thực tiễn của những buổi chiều – còn hôm nay chị ca sĩ Hoài Hương ngồi Độc tấu một mình – cũng trên đồi – cũng Một mình em xa khơi, cũng Trên lối về rêu phong – và hát trên đồi hoang vắng – Để qua một kiếp người – giống như lời chị đã tâm sự với chúng tôi – màu tím buồn của những lúc hoang vắng và đơn côi vậy…
(Trích đoạn trong bài: HoàiHương-Một nữa hồn thơ bỗng lặng buồn – NNH)

Hoặc một đoạn khác cũng trong bài viết:
. . . . . . . . . . .
Có khi nào – Bóng đêm là những người bạn đồng hành cùng với HoàiHương sau những ca diễn tại các tụ điểm, phòng trà – có lẽ vật chất và tiền bạc không là gì đối với chị - mà lời ca tiếng hát và những khuc Tình ca là niềm sâu lắng nhất trong chị mỗi khi phải diễn tả… Nếu Nữa Hồn thương Đau là nỗi niềm của một con người như HoàiHương – thì Có lẽ Ru Đời đi nhé thì là một cái xoa dịu lòng mình mỗi khi cơn buồn chợt đến – Nếu Hạ trắng là một cái nắng chiếu rọi trên sân trường cũ năm xưa thì Thà Như Giọt Mưa đã thấm ướt vai gầy của người con gái nữ sinh năm nào – Hoài Thu hay là Hoài Hương ??? nếu Xin Còn Gọi Tên Nhau đã để lại một câu chuyện tình trong đời – thì Chiều Hoang có lẽ là cơn mưa vai gầy trên tóc huyền của người thi nữ Hoài Hương trong mỗi đêm về trên sân khấu ca nhạc để chị còn Hồi tưởng… Hoặc nếu Một mai Em Đi thì có lẽ trong phân khúc Anh còn Nợ Em sẽ là câu trả lời cho chị được thỏa lòng mong nhớ - còn nhiều và rất nhiều bài car u tình với chị Ca sĩ Hoài Hương trên sân khấu ca nhạc phòng trà Talergo (California) để rồi quãng đời này – chị Hoài Hương còn một chút gì chia sẻ lòng mình vơi cuộc đời trần thế này – hoặc Cho một người nằm xuống – hay Thói Đời – để cho hương hồn người chị gái Hoài Thu cứ mãi ru lòng về bên kia miền miên viễn trong nhạc phẩm Trở về Cát Bụi – hoặc Liên Khúc Cát Bụi Tình xa mà một lúc nào đó – giọng ca Hoài Hương còn cất lên được với một ca khúc của Dzũng Chinh với Những Đồi Hoa Sim. . .. . . còn nhiều và còn nhiều bản Ru tình khác mà trong thời gian dài mấy năm trời chị ca sĩ Hoài Hương đã trình diễn trên sân khấu ca nhạc … Có lẽ theo chúng tôi khi viết bài – đã nhận thấy lời ru qua Bóng đêm của chị - mà nhạc sĩ Phạm Đình Chương đã viết lên ca khúc Xóm Đêm, mà một ngày mùa hè nào đó đêm về trên xứ cờ hoa – giọng ca Hoài Hương vẫn còn mãi cứ réo rắt – như ru phận mình – một đời con gái đã qua rồi… Còn bao nhiêu tình khúc, những bản tình ca – những Điệp khúc Tình yêu mà giọng ca hoài Hương đã cống hiến và hát lên cho đời hôm nay – để mỗi người nghe – đều phải cảm nhận cho chị với những nỗi lòng của người con gái ??? Còn bao nhiêu nhạc phẩm mà chính giọng ca truyền cảm Hoài Hương đã cất lên – hoặc chúng tôi cũng đã được nghe chính giọng ngâm Hoài Hương cùng với những thi phẩm trong tiếng sáo thiên thai hoặc với tiếng đàn tranh… và sau đó chị đã lắng đọng hồn mình vào một tình khúc Con thuyền Không Bến để còn mãi ru lòng người nghe vào một thế giới nào đó thật nhẹ nhàng và bay bổng – Hoài Hương – ngoài giọng ca cùng với một thi nữ. Ngoài những khúc ru tình – còn có những thi phẩm mà có lẽ con người của Hoài Hương – có thể tạm gọi là một tác phẩm lắng đọng của thời gian hôm nay… Bóng đêm trong một thi phẩm của chị có lẽ còn nói nhiều về một đời và còn nhớ mãi cho chị với một thời vàng son nhất….

(Trích đoạn trong bài: HoàiHương-Một nữa hồn thơ bỗng lặng buồn – NNH)
( https://runglathap.forum-viet.com/t957-topic )

Còn hôm nay – khi chúng tôi đang viết về cho một tác phẩm của thi nữ Thư Trần này – có lẽ nếu so sánh với những con người như XuânChinh, hoặc người thi nữ ca sĩ HoàiHương – thì có lẽ chị Thư Trần là một con người đang có nhiều diễm phúc trong cuộc đời này nhất  !!!

Thư Trần – Hồn thơ còn mãi đắm say. 12345610    Thư Trần – Hồn thơ còn mãi đắm say. 12313810  
Thi nữ Thư Trần cùng với các Nữ thi nhân trong Nhóm Thi ca Saigon

Chúng tôi còn nhớ trong một bài viết đã lâu – chúng tôi đã có nói: nếu Văn xuôi là những trận cuồng phong gió bão – thì thơ ca là những áng mây bay nhè nhẹ kèm theo những ngọn gió cứ mãi hờn ghen … và hôm nay trong thi phẩm “Gửi anh một chút vô thường” – có lẽ Thi nữ Thư Trần cũng đã nói lên trong một khổ thơ như thế - để rồi ai đó không biết – còn chúng tôi khi thưởng thức qua khổ thơ thứ hai này – chúng tôi có những cái nhìn về cho một khoảng chân mây rộng bao la như thế… Nếu trong chúng ta đã từng nghe nhạc phẩm: Nếu một mai em sẽ qua đời (Phạm Duy) – chúng tôi không nói đến giọng ca Khánh Ly mà chỉ nói đến giọng ca Nguyên Thảo, có lẽ khi người nghe cũng phải cảm nhận được cho một giọng ca truyền cảm – để rồi trong chúng ta cũng phải còn chút lắng đọng hồn mình như bài thơ (khổ thứ ba) của Thư Trần vậy…. Nếu Anh có đi về nơi đã qua -  mà tác giả Thư Trần như đã trình bày – thì một sáng tác của Phạm Duy cũng mượn lại lời ca Nguyên Thảo để diễn tả cho hết nổi tâm trạng – thì lúc đó bài thơ của Thư Trần hôm nay còn tăng thêm giá trị của một chút Vô thường nào đó trong chị - hoặc mấy ngày qua – khi chúng tôi diễn đạt về cho chị Hoài Hương trong một tình khúc của Phạm Đình Chương với Nữa Hồn Thương Đau thì: Bàn tay chớ chạm vào quá khứ - Để gió ngược chiều thổi tan xa... của Thi nữ Thư Trần chắc cũng đã nói lên điều đó cho mỗi chúng ta cảm nhận được…

Anh có đi về nơi đã qua ?
Xin đừng hờn trách chuyện đôi ta
Bàn tay chớ chạm vào quá khứ
Để gió ngược chiều thổi tan xa...


Nếu Một ngày “không còn em” hoặc cho dẫu không còn người anh nào đó trong đời của mỗi chúng ta – thì thi phẩm “Gửi anh một chút Vô Thường” của Thư Trần – chắc cũng đã nêu lên hết  những cảm tác của mình trong lời thơ – Thơ ca của chị Thư Trần cũng có lẽ rất nhiều – và cũng rất nhiều thi phẩm đã được đăng đàn, nhiều thi phẩm cũng đã được xuất bản, và cũng nhiều thi phẩm được nhiều lời comment , reply và nhiều sự ca ngợi về cho chị, nhưng có lẽ một khi chúng tôi chọn lựa về cho mình một thi phẩm để làm đề tài cảm tác cho mình trong một lối suy nghĩ… một cái suy gẫm trong một triết lý Vô thường của cuộc đời mà hầu như chúng ta cũng đã biết: Thi ca là một bài viết ngắn ngủi – nhưng đã chứa đựng một nỗi niềm sâu lắng và bao la – thì tất cả những thi tác của rất nhiều thi nhân – trong đó có chị Thư Trần, hay là một ai khác nữa – cũng còn nhiều điều để cho chúng ta nói – và còn nói nhiều…. Nếu cuộc đời là một cánh đồng – mà cánh đồng đầy những lúa chin – thì một lúc nào đó những hạt lúa cũng sẽ phải từ giã cánh đồng để đi về nơi xa – lúc ấy cánh đồng chỉ còn lại toàn là những dấu vết rơm rạ của một thời vàng son…. Nhìn những cánh rơm rạ khô đi và tàn lụi – để rồi chị Thư Trần cũng thế - Khơi chi bếp lửa tàn đã tắt ???? và lúc ấy – nhìn lại thì chỉ còn Khói chỉ mù xa ở cuối đồng…. Trong thi phẩm – chị không đặt vấn đề thời gian sẽ trở lại mà chị đã nói Cái gì qua – hãy cho nó qua – một mai khi nhìn lại – thì chỉ thoảng đưa những làn khói bay – như trong tiềm thức – mà chị muốn nói đến về cho những “hương xưa” mà thôi – thế mới biết – mới hiểu cõi Vô thường của hôm nay và ngày mai người Thi nữ Thư Trần đã muốn gửi gắm lên cho tât cả chúng ta để ngày mai nào đó một khi nhìn lại thì chỉ còn chăng – chỉ là những thoáng hương đưa trong ngậm ngùi nuối tiếc mà thôi…

Anh có còn chờ em nữa không ?
Đất trời vời vợi với mênh mông
Khơi chi bếp lửa tàn đã tắt
Khói chỉ mù xa ở cuối đồng...


Vô thường của thi nữ Thư Trần – không giống như Cõi Vô Thường của Thượng Tọa Thiền Sư Thích Tánh Tuệ, không giống như Một Cõi Đi Về của TrịnhCôngSơn, không còn réo gọi như Vô Thường trong tình khúc Biển Nhớ…. Mà Cõi Vô Thường của Thư Trần còn là một thực tại – cái thực thể hôm nay sẽ còn vang vọng mãi – cái Vô thường của Thư Trần chỉ là một ngày mai – chúng ta thấy được, cái Vô thường của một hiện tại và sẽ có một ngày mai, hay những ngày sau nữa – Vô Thường của Thích Tánh Tuệ, của TrinhCôngSơn, của PhạmDuy – đều là những cõi Triết lý nhân sinh – còn Vô Thường của thi nữ Thư Trần cũng là một triết lý – nhưng cái triết lý vô song trên cuộc đời mà ai ai cũng sẽ có ngày nhận thấy và nhận biết như thế - Thơ ca là những cõi chốn ngàn mây bay – những cơn gió thoảng, những con sóng biển cũng như những cơn sóng cuộc đời – lúc êm trôi, lúc giận dữ cuồng phong, lúc hỷ nộ ái ố - để rồi tất cả chúng ta đều phải nhận thấy và còn thấy rõ nhiều cái nhân duyên như thế - Chính lúc hôm nay trong làng thơ ca của Nhóm Thi ca Saigon này – tác phẩm Gửi anh một chút Vô Thường – có lẽ cũng đã nói lên được điều này trong những suy nghĩ của chúng tôi, có lẽ đã cảnh báo lên cho đời một tiếng chuông và nhắc nhở cho chúng ta – đừng bao giờ như những lời ca trong tình khúc: Nếu một mai. . . . . .

Thư Trần – Hồn thơ còn mãi đắm say. 12541110
Buông tay anh nhé, về vô tận
Có nghĩa gì đâu bởi vô thường
 (ThưTrần)

Gửi anh một chút Vô Thường”  hôm nay – của thi nữ ThưTrần – mà cũng còn là một một giáo viên, một nhà giáo như HồTịnhVăn, như nhà giáo Dr ThanhThủy, Ánh Tuyết  hay một chức danh nào đó trong hội Nhóm này – để chúng tôi và có thể tất cả chúng ta phải còn nhìn lại về cho một tác phẩm đã còn mang nhiều tính triết lý sâu xa của cuộc đời như thế …

Anh có giữ dùm những nhớ thương ?
Trời chiều lộng gió thả tơ vương
Buông tay anh nhé, về vô tận
Có nghĩa gì đâu bởi vô thường....!


Thế mới biết – thi ca và âm nhạc và ngay cả những nỗi lòng cảm xúc – cũng như những cảm tác của chúng tôi – mỗi khi đề cập và viết về cho một ai đó trong cuộc đời – để rồi trong mỗi chúng ta – đều phải có những nghĩ suy và sự suy gẫm – nhìn lại thi phẩm  “Gửi anh một chút Vô thường” hôm nay – chợt nhiên với chúng tôi cũng còn nhiều sự nghĩ ngợi như thế - cái suy nghĩ về cho một đời với chị Thư Trần hôm nay qua bài thơ mộc mạc – không phải như nhà Thiền sư Thích Tánh Tuệ - không phải như cuộc đời của chị XuânChinh – và cũng khác hẵn với dòng nghĩ suy của thi nữ ca sĩ HoàiHương – hoặc bất cứ một thi nhân nào đó trong Nhóm thi ca Saigon này – để rồi chúng tôi nhận thấy một cõi vô thường định mệnh nào đó của thi nữ Thư Trần – có lẽ phải còn là một triết lý đáng suy gẫm trong cuộc đời này – những ngày xưa đã qua rồi – cho dẫu thời gian sẽ không bao giờ trở lại – nhưng qua thi phẩm của Thư Trần hôm nay – chúng tôi còn nhận thấy một chút nào đó để còn nhìn lại – và gẫm lại cho chính cuộc đời của mình

Chúng tôi xin chân thành cảm ơn Thi nữ Thư Trần, cũng như quý thi nhân trong hội Nhóm Thi ca Saigon đã cho chúng tôi được nói đôi điều về cho một bài thơ, kính chúc tất cả quý anh chị em và đặc biệt với Thư Trần cũng như Thi sĩ ToànTâmHoàNguyễn – vẫn cứ mãi mãi và sẽ còn mãi mãi

Nguyễn Ngọc Hải[/color]
___________________________

Thư Trần – Hồn thơ còn mãi đắm say. Sam_0410
ThưTrần & ToànTâmHoàNguyễn trong buổi Tiệc Thơ ngày 03/08/2015 tại Hội quán Rosa -Q10/Saigon

Về Đầu Trang Go down
https://runglathap.forum-viet.com
 
Thư Trần – Hồn thơ còn mãi đắm say.
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» HaiAu Pham – Cánh chim phi xứ còn mãi niềm trăn trở…
» Bài Thuyết trình của GS Trần Duy Nhiên...
» Sự thật trần trụi của việc "sống thử"
» Nhật Bản - tràn ngập trong sắc hoa đào
» TỊNH ĐẾ LIÊN - ĐÓA SEN QUÝ HIẾM TRÊN TRẦN GIAN

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
 :: VĂN - THƠ :: VĂN TRUYỆN SÁNG TÁC-
Chuyển đến